BÂNG
QUƠ
Em lo sợ…
Sẽ có lúc Anh chẳng còn là anh
nữa
Xung quanh em hoa lá bỗng thay
mầu
Những dòng sông cũng trở nên buồn
bã
Con nước dịu hiền không biết chảy
về đâu
Em lo sợ…
Sẽ có lúc đất trời đầy giông
bão
Con đường dài mỏi mệt bánh xe
lăn
Cánh đồng hoang thở than lời của gió
Chết hết rồi những tình tự trăm năm
Em lo sợ…
Sẽ có lúc lòng anh băng giá
Tim thôi đập những hẹn thề cháy lửa
Tim héo khô khi
khát vọng chẳng còn
Khi một
ngày anh chẳng là anh
x x
x
Nếu một ngày anh chẳng là anh
Em sẽ bơ vơ trong biển đời thiếu
vắng
Em sẽ cô đơn những đêm dài câm
lặng
Em biết rẽ lối nào khi ta chẳng
còn nhau.
MAI MAI
MAI MAI
Ngựa em bắt được tem vàng
Trả lờiXóaNgựa nhâm nhi cỏ rồi bàn luận sau!
Tem của Ngựa đây:
Xóa[img]http://www.commentsyard.com/cy/01/5951/happy-spring-11.gif[/img]
Bài thơ đã hay qua tay chị sửa lại càng hay hơn.
Trả lờiXóaEm có sửa gì đâu cô! chỉ thay một vài từ cho chỉnh vần thôi ạ.
XóaMai Mai thật sự đang yêu. Khi người con gái yêu bao giờ cũng lo sợ...người yêu không còn như xưa nữa..Xuân Quỳnh cũng đau đáu như vậy! Khổ thân quá!
Trả lờiXóaGiáo sư kinh tế mà rành về tâm lý phụ nữ quá ta! Thế bây giờ ST có lo sợ như vậy không đấy? vì mình thấy hình như ST cũng đang yêu thì phải hí hí...
Xóa