Trang

Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014

“THỬ LỬA” một thoáng ký ức của người lính



Dịp kỷ niệm 50 năm ngày tựu trường có một vài bạn mà từ ngày ra trường chưa một lần gặp lại cũng đến dự. Một trong số đó là bạn Nghiêm Sĩ Chúng. NSC chỉ học cùng chúng tôi có một năm rồi nhập ngũ. Vào binh chủng không quân từ năm 1965 một thời gian thì anh được đi học taị khoa vũ khí, trường ĐH KTQS (Nay là học viện KTQS). Sau khi tốt nghiệp, anh được phân công về công tác tại khoa cơ bản của trường. 
Thiếu tướng Nghiêm Sĩ Chúng
Người đứng không đội mũ

          Về bộ môn chưa được bao lâu anh được lệnh ra chiến trường. Danh nghĩa là đi “thực tế chiến trường” nhưng suốt trong hơn một năm ấy cuộc sống của các anh là cuộc sống của những người lính ngoài mặt trận, giữa bom rơi đạn nổ, trực tiếp đối mặt kẻ thù tại một mặt trận ác liệt bậc nhất trong cả 2 cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mỹ. Có người đã ngã xuống ko bao giờ trở về, có người trở về với thương tích chiến tranh theo suốt cuộc đời.
          Có lần đơn vị NSC bị pháo kích, xe, pháo và người bị thương vong thiệt hại nặng nề. Đồng đội nhiều người vẫn đinh ninh anh đã hy sinh, nhưng NSC vẫn trở về nguyên vẹn để rồi cho ra đời những cuốn sách ghi chép lại quãng thời gian đất nước chìm trong đạn bom, và lớp lớp thanh niên nối tiếp nhau ra tuyến lửa với khát vọng thống nhất đất nước.
          Là một đứa con miền nam tập kết, việc giải phóng miền nam để trở về gặp lại gia đình cũng là một động lực thúc đẩy NSC hăng hái lên đường.
          Giữa đặc khu Vĩnh linh bên bờ sông Bến hải ấy, anh được biết 2 chú của anh cũng đang có mặt tại mặt trận đó nhưng chỉ gặp được một người và một trong 2 chú đã hy sinh sau đó ít lâu. Cha của NSC sau khi đi học ở nước ngoài về cũng vào chiến trường, khi qua chỗ đơn vị của NSC, cha anh không kịp gặp con, chỉ gửi lại cho anh mấy dòng ngắn ngủi: “ Cuộc chiến đấu trên chiến trường đang diễn ra rất ác liệt. Con hãy giữ vững tinh thần, không sợ gian khổ hy sinh, anh dung tiến lên, hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ được cấp trên giao phó. Hẹn gặp lại sau ngày chiến thắng  ”.
          Đọc thư cha có lẽ anh hơi thất vọng: “Tôi chưa hề đọc một bức thư nào như thế”, NSC ngỡ ngàng, nhưng rồi anh đã hiểu ý cha, hoàn cảnh lúc đó không thể viết dài dòng…
          Tất cả những điều đó mình biết được qua cuốn hồi ký “THỬ LỬA” mà NSC mới xuất bản. Cuốn hồi ký dày 165 trang do nhà xuất bản QĐND ấn hành, được các thày, bạn và lãnh đạo học viện KTQS đánh giá cao, nhưng với NSC anh viết với mục đích ghi lại những kỷ niệm không thể quên trong cuộc đời quân ngũ và hơn thế nữa, anh “hy vọng rằng một ngày nào đó hồi ký THỬ LỬA sẽ đến tay những người đồng đội của tôi ở trung đoàn 202. Họ sẽ nhận ra mình trong đó và chúng tôi có thể có dịp gặp lại nhau.”(NSC)



Nhân ngày kỷ niệm Quân đội nhân dân Việt nam, để tri ân những người đã và đang phục vụ trong quân đội, nhất là những người cầm súng bảo vệ ĐẤT NƯỚC, tôi không biết nói gì vì cảm thấy những lời chúc tụng những khẩu hiệu hoan hô, những lời ngợi ca sáo rỗng…hình như đã nhàm chán và vô nghĩa. Xin giới thiệu cuốn hồi ký của một người bạn, một chiến sĩ QĐND đã cống hiến toàn bộ tuổi trẻ và sức lực cho công cuộc thống nhất đất nước và hiện đang mang trong mình căn bệnh quái ác: Ung thư, nhưng vẫn kiên cường chiến đấu chống lại bệnh tật với sự lạc quan, yêu đời và rất mong được gặp lại những người đồng đội cũ.
Tôi cũng xin gửi lời chúc sức khỏe đến tất cả ngững người bạn đã từng qua “THỬ LỬA”

15 nhận xét:

  1. Chúc anh NSC mãi là người lính dù chiến tranh đã đi qua rất lâu rồi, chúc anh sức khỏe diệu kỳ để sống vui khỏe cùng đồng đội ôn lại kỷ niệm 1 thời hoa lửa

    Chúc chị gái cuối tuần vui
    Ấm áp nụ cười, sức khỏe bình yên (~_~)

    [img] http://lifeplusimage.com/media/_good_morning_029_gif_50deee6187b86.gif [/img]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu ko mở blog, cám ơn và chúc em gái một năm mới mọi sự như ý!

      Xóa
  2. Một thời máu lửa vẫn còn đó
    Lưu trang lịch sử thời hùng oanh ............
    ........
    Trân trọng với lớp người đi trước .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin lỗi ML vì trả lời quá muộn. Chúc ML một năm mới may mắn, nhiều niềm vui !

      Xóa
  3. Người lính này đã trở thành Thiếu tướng QĐND VN phải không Lan, hôm ấy mình có nghe giới thiệu về anh. Nhân ngày Quân đội 22-12 Chúc những người lính như anh được hạnh phúc yên vui. Chúc anh vượt qua được bệnh tật và sớm bình phục.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trước hết em chúc cô năm mới an khang thịnh vượng.
      Em nghe NSC mang lon thiếu tướng từ lâu lắm rồi cô ạ, ko phải là được phong tướng trước khi về hưu đâu !

      Xóa
  4. Mong rằng anh sẽ chiến thắng bệnh tật và giành được sự sống mà anh đã hy sinh để giành lấy!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chúc ST sang năm mới mãi trẻ đẹp !
      Lâu ko vào blog, mà cũng bận lu bu, toàn việc nhà ô. xã : 3 đám cưới, 2 đám tang, toán ở xa, đám ở Phả lại, đám ở Hải dương, đám ở Ba vì, hôm kia lại đám tang cô cháu gái ô. xã ở Hưng yên bị tai biến nằm một chỗ mấy năm nay rồi. Mai lại kk lanhj về gây mưa. sau đợt kk lạnh này nếu ko gặp nhau được chắc phải qua tết thôi, ST nhé !

      Xóa
  5. Vang mãi khúc quân hành, niềm tự hào của những người lính VN.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. HĐ đi Long an về rồi à ? Hôm nay mới mở blog, và trả lời commen của mọi người. Cuộc hẹn của bọ mình gặp nhiều trở ngại quá ! HĐ xem ý kiến mình trong trả lời con của ST rồi cho ý kiến nhé !
      Chúc HĐ năm mới nhiều sức khỏe và niềm vui !

      Xóa
  6. Post mẩu chuyện mới viết:

    CANH ĐẠI GIA


    Đứa cháu ngoại từ Huế ra thăm, thế là con cháu tứ xứ gần xa cùng kéo về trong ngày chủ nhật. Đứa cháu muốn ông bà được thưởng thức món đặc sản xứ Huế, liền chuẩn bị nấu bún bò giò heo. Nó hi hoay từ sáng ninh xương ống làm nước dùng, nướng giò lợn, mua các thứ rau thơm, rau sống, gia vị để sẵn và bắt tay vào làm. Một lũ anh, chị em nó có đến ngót chục đứa ngồi quanh bàn ăn vừa xem nó làm, vừa góp ý cho món ăn thật ngon để đãi ông bà ngoại và chúng cũng được chén theo. Con bé khéo tay, hiền lành và ít nói cứ chăm chú làm thức ăn mà nó đã từng giúp mẹ làm để bán trong cửa hàng nổi tiếng cả thành Huế của nhà nó.
    Trong lúc nó hì hụi nấu, nào cho vài mảnh quế, đôi cánh hồi vào nồi nước dùng cho thơm, bọn anh chị em mỗi người thêm một ý. Thằng anh lớn nhất bảo:
    - Đã là món bún thì phải có măng chua, có măng chua mới dậy mùi bát bún em ạ.
    Không đợi con em nói sao, thằng anh ra chợ bên cạnh nhà làm bát măng chua đổ vào. Con chị vẫn nấu ăn cho bà hằng ngày cũng thêm vào:
    - Giò heo hầm thế nào cũng phải có giềng, xả, mẻ và mắm tôm mới ngon, để chị thêm vào cho.
    Con em chưa kịp ngăn lại thì nó đã tương cả bốn thứ sẵn có trong bếp vào nồi nước đang lăm tăm sôi, thơm và béo ngậy. Đứa cháu ngoại chả biết nói sao, vốn tính nó hiền và ít nói chỉ đứng nhìn và cười. Con em ông cậu nhà xế bên lại bảo:
    - Món thịt bò ninh phải có gừng và tỏi, để em cho thêm vào mới đủ vị chứ không ăn nhạt toẹt, ra gì.
    Vừa dứt lời nó lại ra chợ cạnh đấy mua mấy thứ rửa sạch cho thêm vào nồi nước xáo. Lũ trẻ ngồi xung quanh cứ thế góp ý thêm vào, đứa thì bảo phải cho thêm tương Bần, đứa bảo phải thêm tương ớt, đứa bảo phải có ngò gai, đứa đòi thêm ngò thơm, đứa đòi cho thêm tôm khô, đứa thêm tôm nõn, mực tươi… Con cháu ngoại từ Huế ra, chẳng biết nói thế nào cho phải, nó cứ để mặc các anh chị em làm. Nấu xong, nó lên mời ông bà và các bác xuống ăn món bún bò giò heo xứ Huế. Vừa cầm bát bún, bà lão hỏi:
    - Hôm nay cháu nấu món gì vậy?
    - Thưa bà! Cháu nấu món bún bò, giò heo.
    Nhìn kỹ rồi nếm thử, bà ngoại bảo:
    - Nó không giống món bà được ăn ở Huế con ạ.
    - Thưa bà! Con nấu đúng món con vẫn làm, nhưng các anh chị cho thêm nhiều thứ quá nên con cũng chưa biết gọi là món gì bà ạ.
    Nhướng cặp mắt đã hơi mờ mờ, bà mỉm cười:
    - Thế thì thôi, không gọi là món bún Huế nữa, bà đặt tên cho nó là Canh đại gia, được không?
    - Thế ông định gọi là món gì ạ?
    Con bé cháu là giáo viên, quay sang hỏi ông vừa đi dự hôi thảo về đổi mới chương trình, sách giáo khoa vòng hai về ban chiều. Ông cụ lấy cặp kính lão nhìn kỹ, tủm tỉm cười:
    - Gọi như bà cũng được, nhưng theo ông, nó giống cái món mà người ta đang chuẩn bị để bắt trẻ cả nước ăn ở trường hơn.
    - Món gì thế hả ông?
    - À! Cháu sẽ được thấy ngay thôi cháu ạ, để sang năm học mới.


    Lê Vân, 12/2014

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Câu chuyện của bác rất hóm hỉnh và thâm thúy!
      Năm mới 2015, Chúc bác cùng gia đình luôn mạnh khỏe !

      Xóa
  7. Em sang thăm chị đây! Chị có khỏe không? Đọc bài viết này, em rất cảm phục nhân cách của nhân vật. Kính chúc chú ấy sớm khỏi bệnh.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vậy là chị chưa nhận ra em rồi! Vui khỏe nhiều chị nhé!

      Xóa
  8. Có phải HM không? Dạo này chị ít vào Blog, mà cái tên Dương Thụy lạ quá. Nếu là HM thì chị buồn em lắm, sao ko liên lạc với chị?

    Trả lờiXóa