Không hiểu sao ngày nhà
giáo năm nay mình lại nhớ nhiều về những người thày đã ra đi. Người mà mình
kính yêu và gắn bó nhất là GS Nguyễn Thạc Cát. Mình cũng không hiểu sao thày lại
có ngày tháng năm sinh trùng khớp hoàn toàn với cha mình. Và 2 người cùng ra đi
vào tháng 6. Cha mình mất ngày 12-6 năm trước, thày mất ngày 1-6 năm sau. Có rất
nhiều đồng nghiệp và học trò viết về tài năng và đạo đức của Thày, cũng có nhiều
người làm thơ ca ngợi thày…Nhưng hôm nay tự dưng mình lại nhớ về một bữa cơm.
Vâng, một bữa cơm gia đình gồm Thày (người ông và người cha) 2 đứa con là mình
và Dương Bích Thủy (Con gái luật sư Dương văn Đàm) cháu là bé Thúc Dương (con
trai của Thủy).
Hồi ấy là vào đầu những năm 80, mình đang làm NCS tại trường dưới sự hướng dẫn
của Thày. Tuy đã gần bảy mươi, nhưng thày vẫn lên lớp, đến trường, còn mình thì
thường xuyên đến báo cáo kết quả thực nghiệm với thày. Hàng ngày thày tự đi chợ
nấu cơm. Có hôm sau giờ làm đến trình kết quả thực nghiệm, thấy thày dương “mục
kỉnh” bới gạo nhặt sạn, mình cảm thấy buồn và nghĩ tới những chiều thầy ngồi ăn
cơm một mình mà thương thày quá…
Căn phòng của thày không phải là hẹp đối với một người sống đôc thân, nhưng rất
chật vì quá nhiều sách và rất bừa bộn, nhưng thày không cho ai dọn dẹp vì cứ mỗi
lần dọn dẹp xong thì thày gặp rắc rối trong việc tìm tài liệu…
Hôm ấy cũng vào dịp 20-11 thày không làm việc mà chơi với bé Thúc Dương, còn
mình và Thủy thì đi chợ nấu cơm. Bữa cơm hôm ấy rất đơn giản vì Thày ăn uống rất
thanh đạm và cẩn thận. Mình không nhớ được là có những món gì, chỉ nhớ có món
canh cải cúc nấu với thịt nạc băm mà thày rất thích. Ăn xong thày trò tráng miệng
với vài thứ hoa quả gì đó mình cũng không nhớ nữa, chỉ nhớ là thày vui lắm.
Thày bảo đã lâu lắm thày mới ăn nhiều cơm như thế. Bé Thúc Dương hồi ấy chừng
4-5 hay 6 tuổi gì đó, cứ đòi ông kể chuyện cổ tích. Mãi gần tối thì có mấy anh
khóa 1 hay 2 đền thăm thày, bọn mình mới về.
Ngày nhà giáo năm nay lại sắp tới, Đã 5 năm nay mình không đến các thày vào dịp
này vì điều kiện đi lại và sức khỏe. Nhưng công ơn và hình ảnh những người thày
không bao giờ mờ nhạt trong tâm khảm của mình.
Nhân dịp này LyLan xin gửi tới các thế hệ thày cô giáo đã dạy dỗ đào tạo tôi
cùng tất cả các nhà giáo đã từng và vẫn đang dứng trên bục giảng lời chúc sức
khỏe và những điều tốt đẹp nhất.