để lại sóng
Đoàn tàu đi qua
để lại tiếng
Đoàn người đi qua
để lại bóng
Tôi không đi qua tôi,
để lại gì?"
Năm nay sẽ kỷ niệm 90 năm ngày sinh Van Cao, một thiên tài không phải chỉ trong lĩnh vực âm nhạc mà cả trong thơ và họa.
Người hỏi "Tôi không đi qua tôi, để lại gi?" Người đã để lại cho nền văn nghệ Việt nam một VĂN CAO để người Việt tự hào, để chúng con tìm đến mỗi khi cảm thấy cô đơn, mỗi khi cần được sẻ chia, an ủi...Chúng con cám ơn NGƯỜI
Mùa xuân đang xanh mướt trên những búp non, trên những giọt sương mai lấp lánh, tiếng mùa xuân dìu dặt đâu đây, "Mùa xuân đầu tiên"
Về bài hát này, nhà văn Trần Mạnh Hảo viết: "Đây là bài hát có số phận đặc biệt nhất trong cuộc đời sáng tác của Văn Cao. Đây cũng là bài hát mang nhiều tâm trạng đối lập, hòa trộn nước với lửa: vui ít, buồn nhiều, mừng ít, tủi nhiều, hoan ca ít, bi ca nhiều, tha thiết ít, nghẹn ngào nhiều, bâng khuâng ít, đau đáu nhiều, tự sự ít, ai oán nhiều, mê say ít, thở than nhiều,... "
“ Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
Mùa bình thường mùa vui nay đã về
mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
một trưa nắng cho bao tâm hồn.
Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
Người mẹ nhìn đàn con nay đã về
Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Nước mắt trên vai anh, giọt sưởi ấm đôi vai anh
Niềm vui phút giây như đang long lanh.
ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên.
ôi giờ phút trong tay anh đầu tiên một cuộc đời êm ấm.
Từ đây người biết quê người
Từ đây người biết thương người
Từ đây người biết yêu người .
Giờ dặt dìu mùa xuân theo én về
Mùa bình thường, mùa vui nay đã về.
Mùa xuân mơ ước ấy xưa có về đâu
với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
một trưa nắng thôi hôm nay mênh mông.”
Mùa bình thường mùa vui nay đã về
mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
một trưa nắng cho bao tâm hồn.
Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
Người mẹ nhìn đàn con nay đã về
Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Nước mắt trên vai anh, giọt sưởi ấm đôi vai anh
Niềm vui phút giây như đang long lanh.
ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên.
ôi giờ phút trong tay anh đầu tiên một cuộc đời êm ấm.
Từ đây người biết quê người
Từ đây người biết thương người
Từ đây người biết yêu người .
Giờ dặt dìu mùa xuân theo én về
Mùa bình thường, mùa vui nay đã về.
Mùa xuân mơ ước ấy xưa có về đâu
với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
một trưa nắng thôi hôm nay mênh mông.”
Van Cao sáng tác ca khúc này vào mùa xuân năm bính thìn (1976),
người con trai thứ của nhạc sĩ Văn Cao, nhà thơ Nghiêm Bằng kể sơ qua
về sự ra đời của "Mùa xuân đầu tiên” :
“Đó là một đêm vào giữa tháng 12-1975. Chúng tôi đang sống với cha
mẹ trong ngôi nhà số 108 Yết Kiêu. Mùa đông Hà Nội rét tê tái. Cha tôi đã từ
lâu rồi không đàn. Vậy mà trong đêm ấy, tôi nghe có tiếng chân nhè nhẹ lần từng
bước từ phòng trong ra gần chiếc đàn piano – đối diện với chiếc đi văng tôi đang
ngủ.
Một giai điệu khe khẽ vang lên, nó được đàn bởi một bàn tay phải.
Cũng phải nói thêm là cha tôi đã đàn trên chiếc đàn vốn được Hội Nhạc sĩ VN cho
thuê lại với giá 7 đồng rưỡi một tháng (lương tôi hồi đó là 63 đồng, còn tiền
thuê nhà là 15 đồng); từ ngày kỷ niệm 30 năm Tiến quân ca (1974),
chiếc đàn mới được tặng hẳn cho cha tôi thì cha lại rất ít có dịp dùng đến.
Bài hát đã được báo Sài Gòn Giải Phóng số năm mới 1-1-1976
in trang trọng ở bìa 4 và thu thanh ngay sau đó, được phát trên sóng Đài Tiếng
nói VN, nếu tôi không nhầm thì do ca sĩ Trần Khánh và đoàn ca nhạc Đài Tiếng
nói VN trình bày. Bài hát được phát khoảng mươi lần trong chừng một tháng (hồi
ấy ca khúc được truyền bá chủ yếu qua sóng phát thanh), rồi không hiểu sao lặng
lẽ chìm đi, như thể bị quên lãng.
Như mọi lần, trong suốt mấy chục năm, cha không tỏ ra bực bội gì,
chỉ hơi buồn thôi. Cha tôi nói chắc chắn bài hát sẽ có ngày được hát lại và mọi
người sẽ yêu nó. Và như mọi lần, cha tôi lại đúng. Chỉ có điều lúc đó cha tôi
không còn nữa. Khi bài hát lần đầu tiên được phát trên sóng truyền hình Việt Nam
năm 2000, cha tôi đã mất được năm năm.”
Nhà thơ NGHIÊM BẰNG
THU HÀ ghi
THU HÀ ghi
Đúng vậy, rất nhiều người yêu thích bài hát này trong đó có tôi, nhưng có điều lạ là tôi chỉ thích mở bài hát này khi có một mình và trong khi nghe, tôi cảm thấy như được xem lại một cuốn phim về một thời đã qua của đất nước và của cuộc đời...
Tháng 7 năm 1995, khi Văn Cao mất, và cả bây giờ nữa, khi đang viết những dòng này, nước mắt tôi vẫn không ngừng tuôn rơi trên bàn phím.
Với tôi và tôi nghĩ là rất nhiều người nữa, VĂN CAO mãi mãi là một tượng đài sững sững trong trái tim.
Người TRẤN SƠN NAM QUÊ MÌNH ĐẤY!
Trả lờiXóahôm nọ Cụ đồ TÀI TỬ cho em cuốn sách về các nhà thơ NAM ĐỊNH... mới biết quê mình ra phết nhỉ.
NĐ xưa được gọi là đất văn chương. Nhưng chị thấy NĐ ngày xưa không chỉ có những tên tuổi như Nguyễn khuyến, Nguyễn Bính, Tú Xương, Vũ Cao nổi tiếng về văn thơ mà còn cóLương Thế Vinh,Nguyễn Hiền Đặng Thế Phong và nhiều nữa.
XóaThiên thai từ giã về dương thế
Trả lờiXóaNói chi việc ấy buồn lòng ta
Sân đình ngất ngưởng ngôi tiên chỉ
Uống rượu say rồi hát quốc ca
Bác khỏe chưa?
XóaEm cũng làm một blog bên yahoo Hồng công nhưng giờ nó đâu mất í, bác ạ.
Ghi lại một khúc của Văn Cao trong bài" Một đêm đàn lạnh trên sông Huế"
Trả lờiXóaNẩy nẩy tơ đồng nhịp nhịp đôi
Lòng nâng ngòn ngọt lại đầu môi
Này em hát khúc tương tư nhé
Ngâm khẽ em ơi nhẹ nhẹ lời
Sao đàn u hoài gì mùa thu?
Sao đàn u hoài gì mùa thu?
Tri âm nghe thử dây đồng vọng
Lạc lõng đêm vàng khi nhạc ru.
Cám ơn LL nhắc đến ngày này của cố Nhạc sỹ mà dân ta ai cũng yêu quý!
Chả là mình có một người bạn là con trai cụ Tử Phác, cũng là nhạc sĩ, tác giả bai quay tơ (ko biết có phải tên vậy ko, nhưng có câu: quay quay thương nhớ vướng vào tơ...) bạn thân của nhạc sĩ VC và cũng là thành viên của NVGP. Hôm trước, đi họp ở viện về gặp anh ấy bỗng dưng nhớ đến VC, tối về vietts ít dòng tưởng nhớ.
XóaCảm ơn em đã đăng bài này để chị biết về sự ra đời của bài hát "Mùa xuân đầu tiên" của cố nhạc sỹ Văn Cao mà chị rất ưa thích!
Trả lờiXóaEm cũng thế, nhưng cũng thương những người trong vụ NVGP ấy lắm chị ạ.
XóaChị vẫn ân hận là chần chừ mãi không đi thăm khi NS Văn Cao khi ông ốm nặng. Vừa quyết định hôm sau đi thăm thì hôm trước NS đã ra đi. Chị cứ bị chậm 1 ngày, không hiểu sao, nhưng trong đời ít nhất 4 lần với nhũng người thân. Thật chán cho cái tính do dự của mình, em ạ.Chào !
Trả lờiXóaChị ơi, hình như chị là cháu ngoại cụ PK phải ko? em nhớ mang máng như vậy!
XóaChị là cháu ngoại của cu HĐT, người sáng lập ra Hướng đạo VN, người ta gọi cụ là Hổ Sứt.Chào !
Trả lờiXóaÀ đúng rồi, em nhớ nhầm! E. xin lỗi.
XóaChị mình cũng chịu chơi quá, vậy mà em đi tìm mãi, Giờ chị hay ở đâu để em theo?
Trả lờiXóaEm muốn tìm gì cứ đến nhà cụ GOOGLE, cụ ấy tốt bụng và rất giàu , cái gì cũng có, đừng khen bà già lẩm cẩm chịu chơi!
XóaTuần mới chúc chị bình an
Trả lờiXóaĐể Nguyên tiêu mãi ngập tràn niềm vui (~_~)
[img] http://taihinhnendep.com/wp-content/uploads/2012/10/hinh-dong-tinh-yeu-2012.gif[/img]
[img] http://i1258.photobucket.com/albums/ii537/thienthai78/thienthai78/phuongha/bien.gif[/img]
[img]http://www.desicomments.com/dc1/11/154395/154395.gif[/img]
Xóa